Tôi cố tình đi làm về muộn để không phải nghe vợ cằn nhằn

2024-09-03     HaiPress

Vợ chồng tôi đều ngoài 30 tuổi,có hai con,là nhân viên văn phòng bình thường,đã có nhà riêng,không giàu nhưng kinh tế tạm ổn. Trước đây,vợ tôi dịu dàng,nhẹ nhàng,nữ tính. Hồi mới có một con cũng vậy. Có chuyện gì cũng thủ thỉ với chồng,nhẹ nhàng với con. Trong nhà,chả mấy khi to tiếng,cằn nhằn nhau bao giờ. Thấy nhà hàng xóm suốt ngày người vợ gào lên quát mắng các con,tôi chỉ lắc đầu ngao ngán,thầm thấy may mắn vì vợ mình không như thế.

Thời gian trôi qua,con tôi vào lớp một,bé thứ hai ra đời,hai vợ chồng bận rộn hơn,chi tiêu cũng nhiều hơn lên. Tôi thấy vợ bắt đầu hay cằn nhằn tôi không giúp em làm việc nhà,trông con hoặc chơi với con,dù trước đây thế nào,giờ tôi vẫn vậy. Rồi khi dạy con học,em không còn giữ được bình tĩnh,hay la mắng,quát tháo hơn. Đến giờ tôi thấy vợ khác hẳn,ngày nào cũng quát con bừa bộn,rồi đủ thứ,cằn nhằn không ai giúp em,em phải tự làm hết mọi việc,không có thời gian nghỉ ngơi,...

Tôi có làm việc nhà,nhưng vợ không ưng nên dần dần tôi chẳng biết mình nên làm gì nữa. Ví dụ,quét nhà,vợ nói không sạch,rửa bát thì không dọn gọn gàng,phơi quần áo thì không giũ cho phẳng phiu mới móc,... Tôi thấy vợ ngày càng khó tính,soi mói,hay cáu bẳn,... Nhiều lúc tôi lấy lý do tăng ca về muộn để vợ con ăn cơm trước,rồi tôi về ăn sau cho yên bình. Dần dần,tôi chẳng muốn bước chân về nhà nữa. Thấy người phụ nữ khác nói chuyện nhẹ nhàng với chồng,tôi cũng ước vợ quay trở về như trước.

Lê Ninh

Tuyên bố miễn trừ trách nhiệm: Bài viết này được sao chép từ các phương tiện khác. Mục đích của việc in lại là để truyền tải thêm thông tin. Điều đó không có nghĩa là trang web này đồng ý với quan điểm của nó và chịu trách nhiệm về tính xác thực của nó và không chịu bất kỳ trách nhiệm pháp lý nào. Tất cả tài nguyên trên trang web này được thu thập trên Internet. Mục đích chia sẻ chỉ dành cho việc học và tham khảo của mọi người. Nếu có vi phạm bản quyền hoặc sở hữu trí tuệ, vui lòng để lại tin nhắn cho chúng tôi.